Tương tư nét vẻ thơ ngây
Ân cần đặt nhẹ lên môi má nàng
Mang thêm dáng vẻ ngang tàng
Đặt vào ánh mắt muôn vàng yêu thương!…
Đọc Tiếp “Vô Đề 100”
ZzCFIzZ Posts
Một ngôi nhà nhỏ giữa thảo nguyên
Không mong danh lợi, chẳng muộn phiền
Đất xanh gieo chút mầm cây nhỏ
Ao cạn thả trôi mấy bọt bèo!…
Đọc Tiếp “Vô Đề 99”
Ngàn năm chỉ đợi một người
Trăm năm chuyển kiếp có quên bao giờ
Hỏi rằng nàng có thờ ơ
Hay duyên đã rớt cõi mơ mộng nào!…
Đọc Tiếp “Vô Đề 98”
Kiếp nhân sinh buồn vui thoáng chốc
Đời vô thường sầu muộn ưu tư
Có chăng? E phù du trần thế
Bụi muộn phiền phủ khắp thế gian!
Đọc Tiếp “Vô Đề 97”
Tôi lạc ở đây góc xế chiều
Hàng cây chen đá, lá liêu xiêu
Gót hồng mơ mộng nhiều đêm trắng
Đìu hiu bến nhỏ, rán bóng chiều!…
Đọc Tiếp “Vô Đề 96”
Thưa cha con đi lấy chồng
Ở bên người ấy có bằng lòng không?
Ngày thơ, xưa bé lông bông
Trên tay cha đã bế bồng sớm hôm!…
Đọc Tiếp “Vô Đề 95”
Đêm quá ngắn với những tâm sự buồn
Ngày quá dài với những suy tư
Tháng năm trôi muộn phiền ở lại
Chông chênh đời ngắm cõi hư vô!…
Đọc Tiếp “Vô Đề 94”
Có một thứ khiến đời ta cô quạnh
Ngắm trăng tàn và lạnh tay người thương
Trời còn sáng và tối, nhưng ta chỉ lạc lối
Tìm đường về mà vô lối người thương…
Đọc Tiếp “Vô Đề 93”
Nhân sinh trong một kiếp người
Gió đưa mây thoảng như lời hư không
Phong sương phủ kín bụi trần
Nhân duyên như rót muôn phần cô đơn…
Đọc Tiếp “Vô Đề 92”
Trường giang sóng cuộn về xuôi
Mắt ai ướt lệ ngậm ngùi vì ai
Hai dòng lệ nhỏ tuôn rơi
Sông sâu mất đáy nhớ thương ngậm ngùi…
Đọc Tiếp “Vô Đề 91”